“Love, Rosie” là một trong những bộ phim gây khó chịu ở chỗ mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp nếu hai nhân vật chính tâm sự với nhau để giải tỏa hết mọi hiểu lầm. Nhưng sau đó, khi nhìn lại ta sẽ chẳng thấy lo lắng gì, mặc dù điều này cũng không tệ lắm.
Thay vào đó, chúng ta có sự sắp xếp và tình cờ, gần như bỏ lỡ và gần như bên nhau. Chuỗi sự kiện hài hòa này, xảy ra hơn mười hai năm, vốn mãnh liệt và bi thương nhưng thật ra gây bực tức hơn bất kì thứ khác. Hai diễn viên chính - Lily Collins và Sam Claflin – có sức cuốn hút cá nhân và tương tác tốt với nhau, góp phần làm cho bộ hài kịch lãng mạn hoàn toàn tầm thường của nước Anh trở nên đặc sắc hơn nguyên tác hẳn.
Kịch bản của Juliette Towhidi bắt đầu vào thời điểm hiện tại, khi Rosie đang phát biểu ở lễ cưới, sau đó hồi tưởng lại về tình bạn lâu dài mà cô đã chia sẻ cùng với Alex trong vai Claflin. Hai người bọn họ trở nên không thể chia cách khi chỉ mới 5 tuổi. Sau đó, vào sinh nhật lần thứ 18 của Rosie, họ hôn nhau một cách ngắn ngủi và đã say khướt sau khi uống vài ly Tequila. Họ rõ ràng đã có sự rung động với nhau.
Nhưng nhiều năm về sau, mỗi người bọn họ tìm được nửa còn lại cho riêng mình mà rõ ràng không phù hợp. Đây không phải chỉ là yêu đương nhăng nhít mà thực sự là những lựa chọn rất tồi tệ, chúng làm kiệt quệ cả bộ phim, đến cả những tình tiết căng thẳng nhỏ nhất bởi kết quả của chúng. Alex thì thích những cô gái tóc vàng hoe chân dài và hư hỏng. Rosie thì nô đùa và qua lại với một đứa trai đẹp vô lo, vô nghĩ ở buổi dạ hội và nhận ra mình đã mang thai sau một tai nạn về bao cao su.
Và đó là một trong rất nhiều đoạn mà phim "Love, Rosie" đi lòng vòng đến nỗi mà nó không chỉ cực kỳ khó tin mà thực sự rất ngu ngốc. Thay vì nói với người bạn thân nhất rằng mình đang mang thai, Rosie giữ bí mật với Alex vì cô sợ nó sẽ ngăn anh đi tới Harvard để học Y dược. Hay đại loại như vậy. Boston là nơi họ đã cùng chia sẻ một ước mơ (cô đã dự định học về quản lý khách sạn ở trường cao đẳng Boston-mặc dù cô cũng có nhắc tới đại học Boston, một nơi hoàn toàn khác biệt), nhưng giờ anh ta sẽ phải đi một mình trong khi cô ấy bí mật thay tã cho con.
Năm tháng trôi qua. Alex ở lại Boston, lấy cớ đang cố gắng rèn giũa sự nghiệp y khoa của mình, mặc dù chúng ta chưa bao giờ thấy anh ấy thực sự học tập hay chăm sóc bệnh nhân. Rosie, theo bước cha cô, nhận việc phục vụ phòng tại một khách sạn sang trọng với mơ ước mở một nhà trọ ấm cúng của riêng mình vào một ngày nào đó. Jaime Winstone (con gái Ray), với tư cách là đồng nghiệp và bạn thân của Rosie, làm cho mọi thứ lạc quan bằng cách coi nhẹ mấy lời sáo rỗng của người bạn thông thái của mình. Mặc dù bây giờ cô ấy là một người phụ nữ và còn là một người mẹ, tất cả những gì Rosie có thể nói là về Alex. Nhiều năm trôi qua, Rosie và Alex gặp nhau ở phía bên kia Đại Tây Dương. Họ gởi thư cho nhau liên tục. Họ tán tỉnh, cãi vả và cuối cùng đã làm lành, vượt qua mọi khó khăn, sự ngăn cách giữa họ, cuối cùng cũng trở về bên nhau.
Bộ phim không chỉ khai thác sâu sắc về tình yêu lãng mạn, những bồng bột của tuổi trẻ mà còn để cho giới trẻ tự rút ra những bài học ý nghĩa về vấn đề giáo đục giới tính.
Rosie vì gặp tai nạn với bao cao su mà phải trả một cái giá quá đắt. Cô mất đi những năm tháng thanh xuân đẹp đẽ nhất cuộc đời mình; từ bỏ ước mơ, khát vọng đi du học để nhường chỗ cho vai trò làm mẹ trong khi cha đứa trẻ lại chối bỏ trách nhiệm rồi bỏ trốn. Và một điều rõ ràng là khi cô còn quá non nớt thì việc dung hòa cuộc sống chẳng hề dễ dàng. Đây là minh chứng cho thấy việc giáo dục giới tính cho trẻ, đặc biệt là trẻ vị thành niên là việc bức thiết. Bài học rút ra ở đây rằng, không thể chủ quan trong việc đề phòng các vấn đề liên quan đến vật dụng tránh thai. Hơn hết, một khi đã cùng nhau bước đến con đường quan hệ, cả 2 phải có những quyết định đúng đắn nhất để không xảy ra thêm một câu chuyện đáng buồn nào.

Comments